Hãy nghĩ xem, chúng ta đang sống cuộc đời như thế nào?
Loanh quanh trong bốn bức tường, trong cái chuồng chật hẹp và an toàn, với tốc độ chầm chậm của ngày thường. Tại đó, ta được no đủ, sung túc, hạnh phúc, và ta dễ dàng chấp nhận mọi ràng buộc cũng như áp đặt chỉ để tiếp tục duy trì những gì cuộc đời trút vào máng ăn. Ngày lại ngày chúng ta cùng bầy với nhau, ăn chung máng, nhưng không thật sự sống.
Cuộc sống, chính là đi ra khỏi những cái chuồng, không dễ dàng gật đầu chấp nhận những ban phát của cuộc đời, chính là nói KHÔNG với mọi ràng buộc. Cuộc sống là đi vào những gì không giới hạn, những mạo hiểm… không chỉ ở thế giới bên ngoài mà còn cả ở bên trong. Cuộc sống là thống khoái.
Chỉ thống khoái, ta mới “uống cạn li rượu đời mình”.(*)
Chỉ thống khoái, ta mới lưu lại dấu ấn giữa vô cùng.
Chỉ thống khoái, ta mới mang đến điều mới mẻ cho ngày mai, ngày mai, và những ngày sau nữa…
Nếu ngày mai cũng như hôm nay, đó không phải cuộc sống.
Nếu chẳng thể được là chính mình, được thống khoái, đó không phải cuộc sống. Đó là một cuộc chờ chết kéo dài. Chúng ta được vỗ béo bởi những thói quen của cuộc đời rồi một ngày trở thành vật hiến tế để tiếp tục duy trì những thói quen ấy.
Cuộc sống là không chờ chết mà sống mê đắm từng giây. Cái chết và sự sống đều đến trong từng khoảnh khắc.
Thế nên, hãy thống khoái bạn nhé!
Ngay lúc này! Ngay tại đây! Và mai sau…
Book Hunter
(*)Tứ văn của Cổ Long trong tập hồi ký “Ai cùng tôi cạn chén” của ông.
Tìm đọc thêm các lời chúc Tết của Book Hunter:
Năm 2014: Hãy bước trên hành trình tâm thức dân tộc Việt
Năm 2015: Hãy cười vang cho một kỷ nguyên bất định
Năm 2016: Mùa kiến tạo mới
Năm 2017: Thế giới lao xao ta chọn chữ Nhàn
Năm 2018: Bất biến giữa vạn biến