Home Chơi CHUYẾN PHIÊU LƯU NGẮN NHẤT: DẠO CHƠI QUANH NHÀ

CHUYẾN PHIÊU LƯU NGẮN NHẤT: DẠO CHƠI QUANH NHÀ

Minh Hùng

18/08/2019

Đi dạo, theo một nghĩa nào đó, là loại hành trình gọn nhẹ nhất ta có thể thực hiện. Đặt nó cạnh chuyến phiêu lưu nguyên một ngày mà bạn thường có, nó sẽ giống như một cây bonsai so với một khu rừng.

Nhưng ngay cả khi chỉ là tám phút giải lao đi tản bộ quanh khu nhà, hay một chốc dạo chơi ở công viên gần đó, chuyến đi dạo cũng đã là một cuộc hành trình mà ở đó góp mặt đủ cả các nội dung của một chuyến du lịch.

Nhu cầu được cất bước đi dạo có cùng nguồn gốc với niềm mong muốn được đi đến chơi một đất nước khác: đó là nỗi khát khao được tái khởi động lại tâm trí mình.

Đôi khi chúng ta không thể làm được việc nếu cứ ngồi mãi một nơi, nhìn mãi một cảnh. Ta đã cắm cúi bên màn hình quá lâu, ta đã đương đầu với cùng một khó khăn mà từ lâu không có gì tiến triển, ta trở nên ngột ngạt với chính bản thân mình. Đó là lý do vì sao ta cần được nhìn ngắm ba cây sồi với hai chú chim ở ven sông, hay nhìn dòng người cuồn cuộn trên đường phố, nơi ta nán lại bên một cửa hàng tạp hóa và tự hỏi ngập ngừng: vị của khoai lang thì như thế nào nhỉ.

Bộ não chúng ta hầu như đều mắc một thói quen là trở nên khô khan và mệt mỏi kiệt quệ. Và sợ hãi nữa. Những suy nghĩ sâu sắc nhất mà chúng ta cần nắm lấy thì lại tiềm tàng bản tính khó chịu. Một hệ thống kiểm duyệt bên trong, khi được đánh thức sẽ luôn mang xu hướng chặn lại quá trình tìm kiếm ý tưởng, một quá trình tuy vừa quan trọng lại vừa thú vị nhưng lại là mối đe dọa đáng kể đối với những an bình nhàm tẻ trong ngắn hạn.

Khi ta thảnh thơi đi dạo, tâm trí không còn phải căng sức cảnh giác nữa. Ta không bị hối thúc phải lao động trí óc thêm nữa, tâm trí ta rộng mở chào đón con đường vòng quanh bờ hồ, hay nhìn ngắm những cửa hiệu. Những ý tưởng ngấp nghé thành hình trong tâm trí ta, những ý tưởng về mục đích thực sự của đời sống ta, rằng ta nên làm gì trong thời gian sắp tới… vẫn sẽ gây áp lực lên ta – nhưng áp lực ấy đã giảm bớt đi nhiều và ta không còn bị nhấn chìm trong nó nữa. Ta sẽ không cố công suy nghĩ, và vì vậy – cuối cùng – ta có thể suy nghĩ một cách tự do hơn và can đảm hơn.

Chuyển động nhịp nhàng của bước đi giúp ta cách ly khỏi mớ bòng bong của phiền lo hiện tại, cho phép ta lang thang tự do qua những vùng tùy ý, những cảnh trong tâm mình. Những chủ đề từ lâu ta không còn để ý đến – tuổi thơ, một giấc mơ kỳ lạ ta lạc vào gần đây, một người bạn lâu năm ta không còn gặp lại, một việc từ lâu ta luôn tự nhủ phải làm – tất cả những điều ấy bỗng lại hiện về trong tâm trí ta. Về mặt vật lý, ta không đi đâu xa xôi, nhưng về tâm lý, ta đã băng qua những dặm dài.

Sau chốc lát ngắn ngủi, ta trở về văn phòng, hay quay lại nhà. Không ai phải nhớ ta, thậm chí có khi không ai biết rằng ta vừa ra ngoài. Nhưng ta nhận ra mình có sự khác biệt rất tinh tế: ta hoàn thiện hơn một chút, nhìn xa xôi hơn, dũng cảm hơn và giàu trí tưởng tượng hơn con người thường ngày của mình – trước khi ta mở cửa ra bắt đầu chuyến phiêu lưu bổ ích và thú vị của mình.

—–

Bài gốc: https://www.theschooloflife.com/thebookoflife/the-shortest-journey-on-going-for-a-walk-around-the-block/

Minh Hùng dịch

 

Đối thoại của Krishnamurti và David Bohm về nguồn gốc của sự xung đột tâm lý

Lời người dịch: Đây là một đối thoại kỳ thú của bậc thầy tâm linh Krishnamurti và nhà vật lý lượng tử David Bohm. Cuộc đối thoại hé lộ cách tâm linh và khoa học đã tiến gần đến nhau để nhận diện sự thật. Những câu hỏi được đặt ra khi hai ông cùng trao đổi về lý do thế giới của loài người vận hành bằng cướp bóc và nô dịch, rồi sau đó dẫn đến nỗi ám ảnh về "sự trở thành"

Ma thuật của ngôn từ

“Hôm nay, tôi nhốt mình cả ngày trong căn phòng kín.” Đó là một câu trần thuật không thể xác định được thời gian. Hôm nay là hôm nào? Cả ngày là bắt đầu từ bao giờ và kết thức từ bao giờ? Thậm chí, đến không gian cũng không thể xác định. Căn phòng kín đến mức độ nào? Một căn hộ 5m2 cũng có thể gọi là kín, một tòa biệt thự cũng là một cấu trúc đóng kín, một đô thị cũng

Khó khăn của việc lười biếng

Đôi lúc, có lẽ chẳng hiểu vì đâu, chúng ta rơi vào trạng thái "lười" toàn tập. Chúng đơn giản là không thể viết ra bất kỳ thứ gì mới mẻ hay không thể đối mặt với việc đặt ra nhiều cuộc họp hơn. Chúng ta không muốn dọn tủ lạnh hay đi ra ngoài giao thiệp với các khách hàng tiềm năng. Tất cả những gì chúng ta muốn, dường như, là thơ thẩn trên ghế sofa và có thể ngẫu nhiên đắm chìm
le-ai

Lê Ái

28/07/2019

NHẬN THỨC ĐỘNG LỰC CHẾT CỦA MÌNH CÓ THỂ CỨU SỐNG BẠN

“Động lực chết” của bạn sẽ không còn hủy hoại bạn. Hãy thuần hóa nó.          Có rất nhiều lý thuyết giải thích nguồn gốc của trầm cảm. “Động lực chết” của Freud là một lý thuyết có thể lý giải được. Lý thuyết phổ biến nhất lý giải về trầm cảm bắt nguồn từ khoa học thần kinh. Lý thuyết này giải thích về chất dẫn truyền thần kinh monoamine trong não bộ (dopamine, serotonin, và norepinephrine) và cách thức chúng

“ Zorba Phật” – Con người mới, tôn giáo mới

“Zorba Phật” là khái niệm được Osho đưa ra trong các bài thuyết giảng của mình vào năm 1978. Năm 1979, tại thính đường Trang Tử, ông đã luận giải về khái niệm này.  Trong số các tác phẩm văn chương, Osho đặc biệt hứng thú với “Zorba – Tay chơi Hy Lạp” của Nikos Kazantzakis. Cuốn tiểu thuyết kể về tình bạn sâu sắc giữa Zorba – đại diện cho chủ nghĩa khoái lạc Dionysus và nhân vật “tôi” – đại diện cho chủ