Năm cũ đã qua đi để lại biết bao sự biến lạ thường, những gì tưởng như không tưởng nhất đều hiển hiện. Vật đổi sao dời, vạn sự trôi qua, bất định vô thường… tất cả đều xoay chuyển tựa xoáy nước hun hút. Nếu bạn chấp nhận là một phần của vòng xoáy, bạn sẽ về với hư vô. Nếu bạn đùa chơi với nó rồi nương theo dòng nước mà leo lên những nấc thang tinh thần, bạn sẽ trưởng thành. Bạn đã chọn cách nào trong năm vừa qua? Cho dù chọn cách nào đi chăng nữa, có lẽ mọi sự cũng đang lắng lại.
Một trật tự mới đang tái tạo từ những gì đổ vỡ. Những con người hoặc trở về với bản nguyên của mình, hoặc được lập trình theo cách khác. Trở về với bản nguyên hay bị lập trình theo cách khác là tùy thuộc vào quyết định của mỗi chúng ta. Đứng trước trật tự mới tái tạo, những người bản nguyên lưu giữ lại điều đẹp đẽ nhất của thế giới đã qua, sửa sang lại cho thời đại mới; những kẻ bị lập trình chỉ chạy theo cái mới rồi dần dần trở thành công cụ trong đó. Chúng ta gọi kẻ bị lập trình là những kẻ không có ký ức, chỉ có tương lai. Những kẻ chạy theo tương lai luôn luôn bận rộn, bởi họ không biết mình phải làm gì, họ chỉ biết cố để với vào vô định. Dần dần, họ trở thành một phần của vòng xoáy hủy diệt mà một lúc nào đó sẽ tàn phá tất cả những gì đẹp đẽ.
Những người bản nguyên nhất thiết là kẻ “Nhàn”. Họ không bận rộn bởi họ biết mình đang phải làm gì để tái tạo thế giới mới. Nhàn – là tố chất của kẻ biết. Kẻ không biết sẽ không thể nhàn. Kẻ nhàn là kẻ biết vui đùa với dòng xoáy để leo cao lên những nấc thang tinh thần. Kẻ nhàn là kẻ lưu giữ tri thức cổ xưa và từ đó mà kiến tạo tương lai. Kẻ nhàn là kẻ không chạy theo những miếng mồi của danh tiếng, quyền lực, tiền bạc luôn giăng ra trước mắt. Kẻ nhàn không vội vã có thể tận tưởng sự đẹp đẽ tinh tế của từng giọt nắng, của làn sương, của tiếng mưa, của phút hoa bừng nở, của bước chuyển mùa, của hơi rượu thoang thoảng, của tình yêu, của tĩnh lặng… của tất cả những gì tinh túy nhất trong cuộc sống. Người ta không thể yêu cuộc đời nếu không nhàn hạ, người ta không thể là chính mình nếu không thể yêu cuộc đời, người ta không là người nếu còn không thể là chính mình.
Nhàn không phải sự lười biếng, mà là sự sâu sắc trong từng giây phút cảm nhận và suy nghĩ của mình. Trong sự sâu sắc ấy, người nhàn tựa như quá tĩnh lặng, quá chậm rãi, quá tận hưởng. Những kẻ lười biếng cũng không thấu hiểu được chữ “nhàn”, bởi dù lười biếng cỡ nào họ vẫn thèm khát quyền lực, tiền bạc, và danh tiếng. Lười biếng chỉ là cái vẻ ngoài che đậy cho sự dốt nát tới mức không thể đạt được những điều tưởng như tầm thường nhất. Để “nhàn”, nhất thiết cần hiểu biết và sự sâu sắc.
Năm Đinh Dậu đã sang, hãy dùng tri thức và hiểu biết để kiến tạo thế giới, đừng bận rộn với sự bắt chước; hãy chậm lại để tận hưởng từng phút giây tinh túy của đời sống, đừng mải hô hào về tình yêu. Thế giới ngoài kia dù hỗn loạn, hãy tĩnh lặng. Kẻ nào tất bật ngoài kia, hãy nhàn để thực hiện được nhiều điều hơn.
Chúc các bạn một năm mới thấu trọn chữ “Nhàn”.