Với hàng tá bộ phim đình đám, Stone là một trong những đạo diễn huyền thoại nhất với nhiều suy tư ở Hollywood. Trong một cuộc phỏng vấn với Israel Hayom, ông thảo luận về bộ phim tài liệu mới về năng lượng hạt nhân và tiềm năng của nó trong việc giải quyết cuộc khủng hoảng khí hậu, cũng như quan điểm về Netanyahu, Putin và những nhận xét gây tranh cãi của ông về người Do Thái.
Oliver Stone đã trễ hẹn. Đã gần 40 phút kể từ khi chúng tôi dự định gặp nhau trên Zoom và tôi vẫn đang đợi ông ấy, tôi sợ khi tôi rời đi thì ông ấy sẽ xuất hiện. Liệu ông ấy có quên cuộc gặp của chúng tôi không? Có phải ông ấy đã thay đổi ý định và quyết định không tham gia cuộc phỏng vấn này nữa? Hay có khi nào tôi đã gửi nhầm đường dẫn cho ông ấy không?
“Tôi xin lỗi,” ông ấy lên tiếng ngay khi vừa kết nối, “Tôi đang trong kỳ nghỉ ở Ý với vợ tôi. Quá nhiều mì Ý, kem, và mọi thứ. Tôi hoàn toàn quên mất rằng chúng ta đã lên lịch nói chuyện với nhau. Tôi tôi xin lỗi vì anh đã phải đợi.
Stone là người đã viết kịch bản cho phim Scarface (Mặt sẹo), người đã giành giải Oscar đầu tiên nhờ chuyển thể Midnight Express (Chuyến tàu tốc hành lúc nửa đêm) thành phim, và hai giải khác cho Platoon (Trung đội) và Born on the Fourth of July (Sinh ngày 4 tháng 7).
Ông đã đạo diễn “JFK” và một loạt phim mang đầy tính chiêm nghiệm như “Salvador”(Salvador), “Wall Street”(Phố wall), “Talk Radio” (Cuộc trò chuyện qua đài phát thanh), “Natural Born Killers”(Kẻ giết người bẩm sinh), “The Doors”(Những cánh cửa), “Nixon”(Nixon), “U Turn”(Quay đầu) và những phim khác, chúng đã trở thành một phần không thể thiếu của điện ảnh Mỹ những năm 80, 90.
Tôi nói chuyện với Stone, người sẽ bước sang tuổi 77 vào tháng 9, trước thềm Liên hoan phim Jerusalem, nơi ông sẽ được trao bằng khen và thuyết trình về bộ phim tài liệu mới của mình “Nuclear Now”(Hạt nhân Ngay bây giờ) với các lập luận rằng năng lượng hạt nhân là giải pháp chống biến đổi khí hậu.
Stone nói: “Tôi rất mong được đến thăm Israel. Tôi đã đến thăm nơi này vài lần trước đây và tôi sẽ quay lại vì tò mò. Tôi đã nhận được lời mời rất thú vị từ lễ hội. Họ viết cho tôi rằng họ muốn trao cho tôi giải thưởng thành tựu trọn đời. Tôi không cho đó là một vấn đề chính trị. Nó được trao cho tôi vì những bộ phim tôi đã làm. Nó xuất phát từ sự đánh giá cao về mặt phê bình và nghệ thuật sâu sắc hơn về tác phẩm của tôi và tôi rất vui được chia sẻ nó với khán giả Israel và Ả Rập cũng như với bất kỳ ai đến đây.
“Tôi đã đến thăm Israel cách đây 20 năm. Tôi đến để quay một bộ phim tài liệu có tên ‘Persona Non Grata’ (Nhân vật không được hoan nghênh), đề cập đến cuộc xung đột giữa Israel và Palestine. Tôi đã phỏng vấn Shimon Peres và [Thủ tướng Benjamin] Netanyahu. Thật điên rồ vì trong cuộc trò chuyện với Netanyahu, một quả bom phát nổ trên đường phố và mọi thứ trở nên rất bát nháo. Tôi cũng đã phỏng vấn [lãnh đạo PLO Yasser] Arafat và Lữ đoàn al-Aqsa [Martyrs]. Sau đó, tôi gần như bị mắc kẹt ở Ramallah. Đại sứ Canada đã tìm cách giúp chúng tôi có được ra khỏi đó vào phút cuối, một giây trước khi cuộc bao vây bắt đầu. Thật may mắn, vì nếu không chúng tôi sẽ mắc kẹt ở đó cả tháng.”
Israel Hayom: Cha của ông là người Do Thái. Khi lớn lên, văn hóa Do Thái có hiện diện trong cuộc sống của ông không?
“Tôi lớn lên ở giữa. Mẹ tôi là người Công giáo, còn bố tôi là người Do Thái, nhưng họ quyết định nuôi dạy tôi theo đạo Tin lành như một sự thỏa hiệp. Họ đưa tôi vào trường Chúa Nhật từ rất sớm. Vì vậy, tôi không có bất kỳ kiến thức nào về Đạo Do Thái. Cha tôi là một người cứng rắn và ông ghét Cựu Ước. Chà, có lẽ ‘ghét’ là một từ hơi nặng nề, nhưng ông không thấy nó có tác dụng gì và nghĩ rằng đó là chuyện nhảm nhí. Tôi nghĩ nó thực sự là một cuốn sách rất hay và thú vị về mặt lịch sử. Chúng tôi đã học nó ở trường Chúa Nhật.”
Israel Hayom: Ông có theo dõi những gì đang diễn ra về mặt chính trị ở Israel không?
“Tôi thực sự không biết hoặc hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đó. Có vẻ như Netanyahu đang làm tốt nhất những gì ông ấy có thể, nhưng chắc chắn ông ấy đã chọn một số đối tác kỳ lạ. Tôi có thể nói họ là những người theo chủ nghĩa chính thống. Tôi không nghĩ là mình dành sự tôn trong cho những người này.”
Israel Hayom: Như chúng ta đang nói, hàng chục ngàn người đang phản đối chính phủ. Có tin đồn về một cuộc nội chiến. Ông có nghĩ là mình sẽ mang theo máy ảnh của mình đến đó không?
“Ồ không. Lần trước tôi suýt mắc kẹt ở Ramallah. Đừng nói với tôi là lần này tôi có thể bị mắc kẹt ở Jerusalem. Cuộc phản đối là nhằm mục đích gì vậy?
Israel Hayom: Về dân chủ.
“Tôi hiểu rồi. Dân chủ rất đẹp, đẹp và quan trọng.”
“Tôi đến Israel vì những bộ phim của tôi”
Quyết định mời Stone đến Liên hoan phim Jerusalem đã vấp phải rất nhiều chỉ trích trên các phương tiện truyền thông trong những tuần gần đây do một số tuyên bố gây tranh cãi trong suốt sự nghiệp của đạo diễn này, chẳng hạn như những tuyên bố được coi là chống Do Thái mà ông đưa ra vào năm 2010 khi quảng cáo cho loạt phim tài liệu ngắn “Oliver Stone’s Untold History of the United States.” (Tên tiếng Việt: Nước Mỹ chuyện chưa kể. Đi kèm với bộ phim là cuốn sách cùng tên nhằm cung cấp tư liệu một cách chi tiết hơn, sách đã được Book Hunter xuất bản)
“Tôi không phải là người chống Do Thái,” Stone giải thích một cách chắc chắn khi tôi nói với ông ấy rằng nhiều người ở Israel vẫn còn nhớ những ý kiến của ông ấy. “Tôi chưa bao giờ là người chống Do Thái và tôi không nghĩ những điều tôi nói mang tính chống lại Do Thái. Tôi đã xin lỗi về những điều đã nói và nhiều tổ chức Do Thái ở Hoa Kỳ đã xóa bỏ mọi tội lỗi cho tôi.”
Israel Hayom: Lúc đó ông nói rằng Hitler đã bị hiểu lầm và người Do Thái kiểm soát truyền thông?
“Nghe có vẻ tồi tệ khi bạn nói như vậy, nhưng nó hơi lạc đề. Nếu bạn xem loạt phim tài liệu tôi thực hiện – dài 12 giờ – bạn có thể thấy chính xác những gì tôi nghĩ và nói về Hitler, nước Đức và Thế chiến thứ hai.
“Nhưng hầu hết mọi người không nhất thiết phải xem bộ phim này. Họ đều xem các tiêu đề và trích đoạn ngắn. Bộ phim này tự nó đã nói lên điều đó. Nó cung cấp một cái nhìn rất thú vị và khác biệt về Thế chiến thứ hai, cùng những điều khác. Vậy bạn còn muốn tôi nói gì nữa?
“Tôi đến Israel vì những bộ phim của mình. Tôi không đến để làm một bộ phim tài liệu về vấn đề chính trị ngớ ngẩn đang diễn ra, đó không phải là mục tiêu của tôi ở đây. Tôi đã lớn tuổi rồi. Tôi muốn nói về những vấn đề khác và không muốn làm hạ thấp nghề nghiệp của mình bằng cách nhắc lại những điều tôi đã nói trước đây. Tôi thích nói về năng lượng hạt nhân hơn.”
Và thực sự, “Nuclear Now” rất khác so với những gì người ta mong đợi ở Stone, cả do chủ đề cũng như giọng điệu trực tiếp và thực tế được sử dụng để truyền tải thông điệp.
Theo Stone, ông ấy bắt đầu quan tâm đến chủ đề này sau khi đọc “A Bright Future” (Tương lại tươi sáng) của Joshua S. Goldstein và Staffan A. Qvist. Ban đầu Stone đã nghĩ đến việc chuyển thể cuốn sách thành phim, nhưng cuối cùng ông đã quyết định chọn cách tiếp cận phim tài liệu.
“Theo tôi thấy, vấn đề vượt ra ngoài các đảng phái, quốc gia và lục địa. Những người theo chủ nghĩa bảo thủ, tự do, Cộng hòa, Dân chủ, Hữu, Tả – điều này có liên quan đến tất cả mọi người. Có một kết luận rõ ràng rằng khinăng lượng hạt nhân hoạt động, nó có thể là một giải pháp cho cuộc khủng hoảng khí hậu Nhiều năm qua, chúng ta đã ngu ngốc quay lưng lại với một thứ gì đó có hiệu quả.
“Trong phim, chúng tôi trình chiếu việc năng lượng hạt nhân bị lờ đi như thế nào. Chúng tôi giải quyết những lý do khiến mọi người sợ hãi nó “Hiroshima và Nagasaki, thảm họa hạt nhân”; những bộ phim kinh dị được sản xuất vào những năm 1950, với tất cả những con quái vật được tạo ra do chất phóng xạ bức xạ như: ‘Hội chứng Trung Quốc’ của Jane Fonda, ‘Silkwood’ của Meryl Streep, và tất nhiên là loạt phim của HBO, ‘Hạt nhân’, những bộ phim này cho thấy sự cường điệu về những gì đã xảy ra.
“Trong phim ảnh, năng lượng hạt nhân chưa bao giờ là thứ tốt đẹp. Ngay từ đầu, người ta đã nhầm lẫn giữa bom hạt nhân và năng lượng hạt nhân, nhưng hai thứ này quá khác nhau. Đó là sự thiếu hiểu biết rõ ràng về vấn đề này.”
Israel Hayom: Vì sao lại thế?
“Bởi vì ngay cả khi bạn không tin vào sự nóng lên toàn cầu, tôi vẫn cho rằng năng lượng hạt nhân là loại năng lượng sạch nhất và hiệu quả nhất mà chúng ta có. Điều này không có nghĩa là năng lượng mặt trời và năng lượng gió không hiệu quả, chúng vẫn có hiệu quả. Nhưng những loại năng lượng này không hoạt động ở mọi thời điểm và số giờ hoạt động của chúng bị hạn chế. Trong khi đó năng lượng hạt nhân lại hoạt động suốt ngày đêm. Bạn không thể làm điều đó với các nguồn năng lượng khác. Ví dụ, vào mùa đông, khi không có mặt trời và gió, nguồn năng lượng thay thế được sử dụng ngày nay là khí mê-tan hoặc than đá, và khí mê-tan là một trong những chất gây ô nhiễm lớn nhất. Đó là một giải pháp tồi tệ. Tất nhiên là các công ty dầu mỏ thích nó.”
Israel Hayom: Và điều gì đã khiến ông làm bộ phim này bây giờ?
“Tôi đã già hơn. Tôi đã có con và hy vọng sẽ sớm có cháu. Điều gì sẽ xảy ra với chúng vào năm 2050? Thế giới đang chi hàng nghìn tỷ đô la cho năng lượng tái tạo, nhưng theo các báo cáo công bố vào năm 2020, khi chúng tôi bắt đầu làm phim, mức độ khí CO2 vẫn đang tăng lên. Vì vậy, những gì chúng ta làm là chưa đủ, nó không hiệu quả. Sự thay đổi là chưa đủ lớn. Thế giới cần thay đổi nhận thức của mình. Năng lượng hạt nhân nên được đưa thảo luận một cách rộng rãi, cần được khuyến khích.
“Chúng tôi đã ở Davos vào tháng 2 vừa rồi. Tất cả những người quan trọng ngồi trên sân khấu nói về tương lai của thế giới và rất nhiều thứ nhưng họ chưa bao giờ nói về năng lượng hạt nhân. Tại sao?”
Israel Hayom: Ông có nghĩ nhân loại đã sẵn sàng cho một sự thay đổi về ý thức như vậy không?
“Có chứ. Bức xạ phóng xạ là một thực tế và là một phần của cuộc sống, và chúng ta không nên sợ nó nữa. Bức xạ có trong các phòng khám nha khoa và là một phần của phương pháp điều trị ung thư. Nó ở xung quanh chúng ta dù muốn hay không, và chúng ta phải chấp nhận nó. Tổng thống Eisenhower đã ca ngợi năng lượng hạt nhân. Kennedy cũng ủng hộ nó. Nó đang trên đường trở thành hiện thực. Vào những năm 1970, chúng ta đặt mục tiêu biến nước Mỹ thành một quốc gia hạt nhân vào năm 2000. Nhưng như chúng tôi đã thể hiện trong các bộ phim, các công ty dầu mỏ và than đá đã vận động hành lang để chống lại điều này. Họ cố gắng nói rằng bất kỳ lượng phóng xạ nào cũng có hại cho chúng ta, nhưng điều đó không đúng, nó đã được chứng minh. Bộ phim nói về sự thật, không phải quan điểm hay lý thuyết.
“Tôi thích so sánh năng lượng hạt nhân với cô bé Lọ Lem. Cô ấy là người chị xấu xí, chỉ ở nhà và dọn dẹp mọi thứ, trong khi các chị của cô ấy ra ngoài và tận hưởng cuộc sống. Rồi một ngày tất cả chúng ta phát hiện ra rằng Lọ Lem không hề xấu chút nào, cô ấy thực sự rất đẹp. Đó cũng chính là những gì tôi cảm nhận về năng lượng hạt nhân. Nó bị hiểu sai và mang tiếng xấu một cách không đáng có.”
Sống theo “phương pháp Socrate”
Dù đã tạm ngừng tham gia điện ảnh kể từ bộ phim “Snowden – Mật vụ Snowden” năm 2016 nhưng Stone đã rất bận rộn trong những năm gần đây. Bên cạnh “Nuclear Now – Hạt nhân Ngay bây giờ”, bộ phim được công chiếu lần đầu tại Liên hoan phim Venice mới nhất, hai năm trước ông đã phát hành “JFK Revisited: Through the Looking Glass”, một bộ phim tài liệu đưa ông trở lại với âm mưu xung quanh vụ ám sát Kennedy, 30 năm sau vụ ám sát kinh điển. Ông đã đạo diễn bộ phim về chủ đề này.
Stone cũng tận dụng thời gian không làm việc trong thời gian xảy ra đại dịch để viết một cuốn hồi ký hấp dẫn có tựa đề “Chasing the light – Đuổi theo ánh sáng” kể về những khó khăn, thất vọng và thành công mà ông đã trải qua trong thập kỷ đầu tiên trong sự nghiệp điện ảnh của ông.
“Thật dễ dàng và thú vị đối với tôi khi quay ngược thời gian để viết cuốn sách,” ông ấy nói. “Nó cho tôi cơ hội dừng lại một chút và bước ra ngoài chính mình. Nó cho phép tôi xem xét cuộc đời mình với tư cách là một triết gia. Là một nhà văn, bạn nhìn vào những điều bạn đã làm trong cuộc đời và nhìn nhận lại chính mình. Bạn suy nghĩ về ý nghĩa hành động của bạn. Đây là phương pháp Socrate – để tìm ra cách sống tốt nhất. Đó là những điều tôi cố gắng làm. Không phải lúc nào tôi cũng thành công, nhưng tôi sẽ cố gắng.”
Israel Hayom: Cuốn sách của ông kết thúc với việc ông giành được giải Oscar cho phim “Platoon – Trung đội”, dựa trên những trải nghiệm của ông khi còn là một người lính ở Việt Nam. Ông có dự định viết phần còn lại của câu chuyện của mình không?
“Có. Cuốn sách được hoàn thành khi tôi 40 tuổi vì có quá nhiều chuyện xảy ra với tôi cho đến lúc đó. Tôi muốn quay lại và kể câu chuyện cho đến cuối cùng vì đó là một phần của câu chuyện. Cuốn sách này nói về giấc mơ, về người đã mơ về nó, và về sự hoàn thành vĩ đại đầu tiên của giấc mơ, điều đó đã xảy ra với việc phát hành ‘Platoon – Trung đội ‘ và ‘Salvador.’
“Tôi muốn cho người đọc thấy rằng nghề này này còn có nhiều điều hơn là thành công. Tôi muốn viết về những bài học tôi đã học được. Tôi muốn kể về cách mỗi bộ phim này được thực hiện và việc thực hiện chúng khó khăn như thế nào. Không có gì khó khăn hơn việc làm hai bộ phim này.
Và tất nhiên, cũng có tất cả những vụ bê bối và câu chuyện xung quanh ‘Midnight Express – Chuyến tàu tốc hành lúc nửa đêm’, ‘Conan the Barbarian – Conan, người hùng Barbarian’, ‘Scarface – Mặt sẹo’ và ‘Year of the Dragon – Năm Thìn’ mà tôi đã viết cho các đạo diễn khác. Tôi đã nhìn thấy rất nhiều điều trong suốt chặng đường và cảm thấy như mình có rất nhiều hiểu biết sâu sắc về cuộc sống mà tôi muốn chia sẻ. Tôi đã cố gắng thành thật như Ron Kubik trong cuốn sách của anh ấy, cuốn sách mà tôi đã chuyển thể thành bộ phim ”Born on the Fourth of July – Sinh ra vào ngày 4 tháng 7′.
Israel Hayom: Hầu như tất cả các bộ phim trong loạt phim của ông đều rất khó thực hiện. Không có cách nào để chúng có thế được sản xuất trong thời nay.
“Tôi đồng ý với bạn rằng thời thế ngày nay rất khác. Bước đột phá của tôi xảy ra khi Reagan còn ở Nhà Trắng, tôi là một phần trong sự phản ứng về điều đó. Nhưng dù vậy, trong sự nghiệp của tôi, số lượng bộ phim tôi không được cho phép làm còn nhiều hơn những bộ phim tôi được phép làm. Vì vậy có lẽ tôi đã trở nên hơi quá nguy hiểm ở một thời điểm nào đó”.
Israel Hayom: Chưa hết, anh đã đạo diễn ít nhất 20 bộ phim đình đám.
“Tôi nghĩ là tôi đã rất may mắn. Nhưng ngày nay, chi phí bỏ ra để làm phim và tiếp thị chúng là rất tốn kém. Đó là lý do tại sao hầu hết các bộ phim đều phải là bom tấn, và những bộ phim đó thực sự có thể rất nhàm chán và bị lặp đi lặp lại. Chẳng hạn như loạt phim “Fast and Furious – Quá nhanh quá nguy hiểm”. Chúng ta đã chứng kiến bao nhiêu vụ tai nạn ô tô? Hay phim ‘John Wick – Sát thú John Wick’. Keanu Reeves đã giết chết 400 người ở đó và bạn không tin bất cứ điều gì anh ta làm. Việc anh ta giết người thật dễ dàng. Thật nực cười.”
Israel Hayom: Tôi xin lỗi, nhưng nó khác với những bộ phim của Sylvester Stallone và Arnold Schwarzenegger những năm 80 như thế nào?
“Đúng, tôi nghĩ bạn đúng, nhưng đừng so sánh tôi với họ. Trong ‘Natural Born Killers – Những kẻ sát nhân bẩm sinh’, tôi đã dùng thủ thuật châm biếm. Tôi phải nói đi nói lại vì mọi người không hiểu. Những kẻ giết người trong bộ phim được xây dựng với hình tượng lố bịch và cực đoan có chủ ý, giống như trong phim hoạt hình. Vấn đề ở đây là nước Mỹ đang trở nên điên rồ và các phương tiện truyền thông khiến bạo lực trở nên giật gân và nó trở thành một chủ đề tin tức lớn. Tôi bắt đầu chú ý đến điều đó với phiên tòa xét xử OJ Simpson và tất cả các vụ án khác đã xảy ra vào thời điểm đó. Nhưng tôi chưa bao giờ làm một bộ phim có kiểu bạo lực như vậy nữa.”
Israel Hayom: Ông đã có nhiều thành công trong sự nghiệp của mình nhưng cũng có một số thất bại đau đớn. Khi nhìn lại những bộ phim mình đã làm, có bộ phim nào bạn cảm thấy chưa đạt được danh tiếng xứng đáng không?
“Many of them – Nhiều phim trong số đó,” Stone nói và cười. “Tôi nghĩ ‘Alexander’ là một trong những bộ phim hay nhất của tôi, nhưng mọi người chưa sẵn sàng chấp nhận nó và nó đã nhận được những đánh giá rất gay gắt. Theo ý kiến của tôi, điều đó là không đáng có. Tôi đã phát hành một phiên bản khác của nó vào năm 2007, kéo dài ba tiếng rưỡi đồng hồ. Bộ phim thành công ở một số nơi, chủ yếu là ở châu Âu, người xem sẽ không quên được nó. Nhưng trong một thế giới nói tiếng Anh, nó bị khinh miệt và theo tôi thì điều đó thật không công bằng. Rõ ràng là bộ phim đã chịu tổn thương rất nhiều.
“Tôi rất thích Heaven & Earth – Trời và đất, tôi nghĩ đây là một bộ phim hay nhưng chưa có ai xem. Tôi cũng rất thích Talk Radio – Cuộc trò chuyện qua đài phát thanh và U Turn – Sự quay đầu, bộ phim kỳ quặc và điên rồ. Tôi nghĩ Any Given Sunday – Ngày Chủ nhật huy hoàng’ là một bộ phim bóng đá cổ điển.
“Bộ phim tôi làm về sự kiện 11/9, ‘Trung tâm Thương mại Thế giới’, cũng không thành công. Họ nói tôi là người bảo thủ, và mọi sự chú ý đều đổ dồn vào ”Flight 93 – Chuyến bay số hiệu 93′, bộ phim hoàn toàn là giả tưởng bởi vì không ai thực sự biết chuyện gì đã xảy ra trên chiếc máy bay đó. Nhưng bộ phim của tôi là thực và cho thấy sự thật đằng sau những gì đã xảy ra. Nó rất khó thực hiện.
Những vụ bê bối ở Hollywood
Những vụ bê bối nghề nghiệp và cá nhân đã đồng hành cùng Stone trong suốt sự nghiệp của ông ấy và đã sớm trở thành một trong những dấu ấn của ông. Trong những năm qua, ông cũng bị buộc tội phân biệt chủng tộc, kỳ thị phụ nữ, xuyên tạc lịch sử, tôn vinh những kẻ giết người hàng loạt và tôn sùng các thuyết âm mưu, và danh sách những người mà ông ta đã đụng độ ở Hollywood là không kể hết.
Tuy nhiên, trong những năm gần đây hầu hết những lời chỉ trích nhắm vào ông đều liên quan đến sự thích thú bất thường của ông dành cho Tổng thống Nga Vladimir Putin. Năm 2017, Stone đã đạo diễn một loạt phim tài liệu dài 4 tiếng, bao gồm các cuộc phỏng vấn với Putin, và kết quả là bị chỉ trích nặng nề do thái độ tha thứ và tâng bốc của đạo diễn đối với nhà lãnh đạo người Nga.
“Tôi nghe rất nhiều lời chỉ trích từ những người tự tin thái quá nói rằng ‘Stone đã già và phát điên hoàn toàn. Anh ấy từng làm những bộ phim hay, nhưng ở những lúc nào đó, anh ấy đã rẽ sai hướng.’ Tất cả những điều vớ vẩn này. Đó là điều mọi người muốn tin về tôi. Nhưng còn quá sớm để nói liệu tôi có đứng về phía đúng của lịch sử hay không. Lịch sử vẫn đang trong quá trình hình thành.”
Israel Hayom: Một năm rưỡi sau cuộc xâm lược Ukraine, ông có còn tin Putin là một nhà lãnh đạo vĩ đại như ông đã nói trước đó không? Hay quan điểm của ông đã thay đổi?
“Putin đang bảo vệ lợi ích của đất nước mình. Cuộc xung đột cần được hiểu theo một cách khác. Nếu bạn không nhận ra rằng liên minh NATO đe dọa lãnh thổ Nga, bạn đã bỏ qua thực tế. Ông ấy đang ở thế khó vì nhiều nước phương Tây đang đối mặt với ông ta. Nói thật, tôi ngạc nhiên vì sự thiếu hiểu biết và thiếu đồng cảm với Nga. Thật sự rất ngạc nhiên.”
Israel Hayom: Có lần ông đã nói trong một cuộc phỏng vấn rằng ông ghét những kẻ độc tài và hung bạo. Nhưng trong các bộ phim tài liệu chính trị của ông, chẳng hạn như những bộ phim về Putin, Fidel Castro và Hugo Chavez, ông dường như bị thu hút bởi họ. Ông giải thích sự mâu thuẫn như thế nào?
“Có một điều rất quan trọng cần hiểu trong bối cảnh này. Lý do tôi đến nói chuyện với những người này là vì họ đều đứng lên chống lại chính sách đế quốc do Mỹ thúc đẩy. Tôi không đến gặp họ để phỏng vấn họ về những gì đang diễn ra ở đất nước của họ. Điều khiến tôi quan tâm là cách họ đứng lên chống lại đế chế này, chống lại nước Mỹ. Đó là quan điểm của tôi.”
Israel Hayom: Tôi cũng rất tò mò muốn biết dự đoán của ông về cuộc bầu cử tổng thống Mỹ vào năm tới.
“Cuộc bầu cử sắp tới sẽ là cuộc bầu cử điên rồ nhất mà chúng ta từng có. Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Biden đã trở nên rất hiếu chiến và nằm dưới sự kiểm soát của những kẻ tệ hơn và điên rồ không kém những kẻ theo trào lưu chính thống trong chính phủ của bạn.”
Israel Hayom: Ông có nghĩ có khả năng Trump sẽ trở lại Nhà Trắng không?
“Có. Tôi không ủng hộ ông ấy và tôi chưa bao giờ bỏ phiếu cho ông ấy, nhưng giống như Netanyahu, việc ông ấy bị tấn công và ghét bỏ như vậy chỉ đảm bảo rằng ông ấy sẽ được chú ý nhiều hơn. Bởi vì rất nhiều người thực sự mệt mỏi với cái được gọi là phương tiện truyền thông chính thống. Dù sao thì, chúng ta đã trở thành một đất nước bị phân cực và tan vỡ và đó thực sự là một điều xấu hổ. Nội chiến Hoa Kỳ đã xảy ra cách đây 150 năm. Những gì đang xảy ra bây giờ trông cũng tương tự. Tôi nghĩ vấn đề bắt đầu vào năm 2000 khi George W. Bush đắc cử. Tôi không nghĩ ông ấy được bầu một cách hợp pháp. Tối hôm đó tôi có cảm giác có điều gì đó kỳ lạ đang xảy ra. Kể từ đó mọi thứ đều rối tung lên.”
Israel Hayom: Tóm lại, ông có bao giờ làm một bộ phim về Netanyahu không?
“Như bạn biết, tôi đã từng phỏng vấn ông ấy trước đây. Nhưng không, tôi sẽ không làm phim về ông ấy vì ông ta không phù hợp với tôi. Ông ấy rất có thiện cảm với đế quốc Mỹ. Trump đã bị ông ấy nắm trong lòng bàn tay và trao cho ông ấy mọi thứ ông ấy muốn. Chính Biden là người đứng trước mặt ông ấy và đối đầu với ông ấy về những vấn đề quan trọng. Đôi khi tôi thấy buồn cười khi thấy những điều này xảy ra như thế nào. Chúng ta đang sống trong một thế giới không còn có màu đen và trắng. Chỉ còn lại những sắc thái xám xịt.”
Người dịch: Water