Home Ngẫm Năm Mậu Tuất – Bất biến giữa vạn biến

Năm Mậu Tuất – Bất biến giữa vạn biến

Book Hunter

15/02/2018

Thế giới quanh ta luôn biến động và xoay vần. Mỗi một năm qua đi, thời thế đổi thay, con người đổi thay. Còn nhớ nhạc sĩ Đoàn Chuẩn viết: “Lớp người đổi mới khác xưa”, chính là như thế. Bản thân chúng ta cũng thay đổi, già đi, nhiều kinh nghiệm hơn và nhiều suy nghĩ hơn. Nhưng ít ai biết được rằng tất cả những biến đổi ấy chỉ là bên ngoài, và bởi thế con người biến đổi theo dòng chảy thời gian.
Với những kẻ chạy đuổi theo dòng thời gian, họ không đủ thảnh thơi để nhận ra rằng có những điều không bao giờ biến đổi. Thể xác con người có thể già đi, kinh nghiệm có thể nhiều lên, suy nghĩ có thể đa dạng và phức tạp hơn, nhưng đó chỉ là những thay đổi bề ngoài. Ta có thể chạy theo chuỗi biến động ấy để có cả giác rằng ta đang vận động, nhưng sự vận động ấy chỉ đưa ta đến tro bụi. Nhà thơ T.S Eliot viết:
“Đâu là cuộc sống bị thất lạc trong sự sinh tồn?
Đâu là sự thông thái thất lạc trong kiến thức?
Đâu là kiến thức thất lạc trong thông tin?
Vòng quay Thiên Đường trong 20 thế kỷ
Đưa chúng ta rời xa Chúa và tiến gần đến với Cát Bụi”
Điều này có nghĩa là, cách chúng ta chạy đuổi theo sự sinh tồn, chạy đuổi theo  các mảnh vụn tâm trí vương vãi chỉ dẫn ta đến sự hủy diệt như cái kết cuối cùng. Đó có phải cuộc đời các bạn muốn theo đuổi? Trở nên có vẻ sâu sắc? Trở nên có vẻ thành đạt? Trở nên có vẻ thức thời? Sau tất cả, bạn sẽ còn lại gì? Không gì ngoài một nắm tro tàn…
Một mùa xuân mới đang đến trước cửa với những tiếng xôn xao, với những gương mặt người khắc khổ nhưng vẫn gượng cười vui vẻ để thực hiện các nghi lễ. Xuân năm nào cũng tới, những gương mặt người năm nào cũng tái hiện, nhưng đó cũng không phải sự bất biến. Họ chỉ biến động trong một vòng quay. Trong sự biến động tuần hoàn ấy, họ cảm thấy có ích, họ cảm thấy đang được sinh tồn. Bạn muốn sinh tồn theo cách ấy ư? Để rồi tất cả cũng rơi vào thùng rác vĩ đại của vũ trụ, và đi đến ngày tàn…
Một nghịch lý ít người nhận ra: Những người chạy theo dòng thời gian, đến một lúc nào đó, luôn giật mình nhìn lại và nhận ra thời gian trôi quá nhanh, ta đã già rồi và chưa làm được gì đáng kể. Thời gian đang trêu đùa con người đấy ư? Không! Bởi con người bị thôi miên theo vòng xoáy ấy, mà chỉ đôi lúc họ mới chợt tỉnh rồi sau đó lại lịm đi, rơi lại, để bị xoáy sâu hơn.
Ừ… thời gian đang trôi… những vòng tuần hoàn đang thay nhau… , thì sao? Thời thế thay đổi, thì sao?
Khoảnh khắc này, một bông hoa mai đang nở và bạn đắm chìm trong vẻ đẹp tinh khiết của nó, tức là bạn đang sống mà không phải sinh tồn.
Khoảnh khắc này, ở bên người yêu, bạn đắm đuối yêu đương bất kể người đời lao xao, bận rộn, tức là bạn đang sống mà không phải sinh tồn.
Khoảnh khắc này, tâm trí bạn phiêu lãng theo một vần thơ đẹp và điều gì đó đẹp đẽ đang nảy nở trong tâm trí bạn, tức là bạn đang sống mà không phải sinh tồn.
Khoảnh khắc này, những đối thoại nội tâm để chiêm nghiệm về điều gì đó mênh mang của các thực tại cũng khiến bạn sống mà không phải sinh tồn.
Khoảnh khắc này, bạn im lặng và cảm nhận cả vũ trụ đang ở bên trong mình, đó là lúc bạn hiểu thấu được sự bất biến.
Điều này chỉ đến khi bạn nắm bắt từng khoảnh khắc trong cuộc sống và mặc cho ngoài kia vật đổi sao dời. Điều ấy có nghĩa là, ngay cả đứng trước sự hủy diệt thành tro bụi, bạn vẫn thấy khoảnh khắc ấy tuyệt đẹp. Mọi biến động có thể tác động đến bạn, nhưng bạn vẫn có đó, không biến mất cùng vạn vật, bạn trở nên bất biến.
Book Hunter gửi tới các độc giả

Con đường viết của tôi (3): Sự “hay” muôn vẻ, chi bằng cứ đúng lòng mình

Các bạn click vào để đọc thêm:  “Con đường viết của tôi”  “Hay” là một khái niệm rất chung chung. Đọc một áng văn tuyệt mỹ, anh bảo hay, tôi bảo dở, âu cũng là lẽ thường tình. Hay dở cũng như xấu đẹp, tùy vào trình độ cao thấp, và thói quen tư duy của người tiếp nhận. Bàn về lẽ hay dở, tôi đặc biệt tâm đắc với lời than của Hàn Phi Tử hơn hai ngàn năm về trước: “…lời nói thuận

NGHỆ THUẬT YÊU (ERICH FROMM) – CHƯƠNG 2: Tình yêu là câu trả lời cho vấn đề sinh tồn của loài người

   Mỗi lý luận về tình yêu đều phải dựa vào lý luận về con người, lấy sự tồn tại của con người làm tiền đề. Cái mà chúng ta có thể nhìn thấy tình yêu của động vật, hay nói một cách chính xác là cái gì đó gần với tình yêu thể hiện ở loài động vật, chủ yếu là một trong những bản năng của chúng. Trên con người, chúng ta chỉ nhìn thấy chút tàn dư của loại bản năng này.

Vũ Văn Duy

08/06/2018

BIỂU TƯỢNG TRONG “VANINA VANINI” CỦA STENDHAL

Năm 1829, Stendhal viết “Vanina Vanini”. Thông qua mối tình của vị Công nương La Mã và anh chàng thủ lĩnh Carbonari trong những không gian sống khác nhau, cuốn sách đã nâng hai nhân vật chính lên thành biểu tượng cho nhóm mô hình con người; đồng thời, làm nổi bật cho hình mẫu ấy là nhóm biểu tượng về không gian: Lâu đài và Hội kín. Không chỉ là biểu tượng, hai nhân vật chính cũng tiêu biểu cho hệ thống nhân vật

Sàn thương mại điện tử & chiến lược thúc đẩy thị trường sách sai lầm từ trường hợp của TIKI

Trước hết, tôi muốn nói lời cảm ơn với những website thương mại điện tử đã khai mở thị trường và huấn luyện những độc giả Việt Nam cách mua hàng online từ khi có Internet đến nay. Sự xuất hiện của các website thương mại điện tử thời kỳ đầu như Vinabook, TIKI đã góp phần hạn chế sách lậu, và hơn cả thế, thúc đẩy lực mua sách toàn quốc. Không còn cảnh những người ở vùng cao phải trèo đèo lội suối

“Vong Xuyên” và ám ảnh của Kẻ Si

Viết cảm tác về một ca khúc là điều chẳng mấy ai làm, bởi trong tâm trí của những kẻ tự vỗ ngực cho rằng mình chứa một “bồ chữ”, sẽ không còn thời gian cho những rung động nhỏ nhoi bất chợt nhen lên trong một ngày mưa xuống, hay một buổi chiều nắng buông lơi trên sóng dập dềnh, và càng không có thời gian cho một chút đắm chìm trong thực tại do một ca khúc tạo ra. Tuy nhiên, một ca
le-nam

Lê Nam

22/05/2016