Home Ngẫm Năm Mậu Tuất – Bất biến giữa vạn biến

Năm Mậu Tuất – Bất biến giữa vạn biến

Book Hunter

15/02/2018

Thế giới quanh ta luôn biến động và xoay vần. Mỗi một năm qua đi, thời thế đổi thay, con người đổi thay. Còn nhớ nhạc sĩ Đoàn Chuẩn viết: “Lớp người đổi mới khác xưa”, chính là như thế. Bản thân chúng ta cũng thay đổi, già đi, nhiều kinh nghiệm hơn và nhiều suy nghĩ hơn. Nhưng ít ai biết được rằng tất cả những biến đổi ấy chỉ là bên ngoài, và bởi thế con người biến đổi theo dòng chảy thời gian.
Với những kẻ chạy đuổi theo dòng thời gian, họ không đủ thảnh thơi để nhận ra rằng có những điều không bao giờ biến đổi. Thể xác con người có thể già đi, kinh nghiệm có thể nhiều lên, suy nghĩ có thể đa dạng và phức tạp hơn, nhưng đó chỉ là những thay đổi bề ngoài. Ta có thể chạy theo chuỗi biến động ấy để có cả giác rằng ta đang vận động, nhưng sự vận động ấy chỉ đưa ta đến tro bụi. Nhà thơ T.S Eliot viết:
“Đâu là cuộc sống bị thất lạc trong sự sinh tồn?
Đâu là sự thông thái thất lạc trong kiến thức?
Đâu là kiến thức thất lạc trong thông tin?
Vòng quay Thiên Đường trong 20 thế kỷ
Đưa chúng ta rời xa Chúa và tiến gần đến với Cát Bụi”
Điều này có nghĩa là, cách chúng ta chạy đuổi theo sự sinh tồn, chạy đuổi theo  các mảnh vụn tâm trí vương vãi chỉ dẫn ta đến sự hủy diệt như cái kết cuối cùng. Đó có phải cuộc đời các bạn muốn theo đuổi? Trở nên có vẻ sâu sắc? Trở nên có vẻ thành đạt? Trở nên có vẻ thức thời? Sau tất cả, bạn sẽ còn lại gì? Không gì ngoài một nắm tro tàn…
Một mùa xuân mới đang đến trước cửa với những tiếng xôn xao, với những gương mặt người khắc khổ nhưng vẫn gượng cười vui vẻ để thực hiện các nghi lễ. Xuân năm nào cũng tới, những gương mặt người năm nào cũng tái hiện, nhưng đó cũng không phải sự bất biến. Họ chỉ biến động trong một vòng quay. Trong sự biến động tuần hoàn ấy, họ cảm thấy có ích, họ cảm thấy đang được sinh tồn. Bạn muốn sinh tồn theo cách ấy ư? Để rồi tất cả cũng rơi vào thùng rác vĩ đại của vũ trụ, và đi đến ngày tàn…
Một nghịch lý ít người nhận ra: Những người chạy theo dòng thời gian, đến một lúc nào đó, luôn giật mình nhìn lại và nhận ra thời gian trôi quá nhanh, ta đã già rồi và chưa làm được gì đáng kể. Thời gian đang trêu đùa con người đấy ư? Không! Bởi con người bị thôi miên theo vòng xoáy ấy, mà chỉ đôi lúc họ mới chợt tỉnh rồi sau đó lại lịm đi, rơi lại, để bị xoáy sâu hơn.
Ừ… thời gian đang trôi… những vòng tuần hoàn đang thay nhau… , thì sao? Thời thế thay đổi, thì sao?
Khoảnh khắc này, một bông hoa mai đang nở và bạn đắm chìm trong vẻ đẹp tinh khiết của nó, tức là bạn đang sống mà không phải sinh tồn.
Khoảnh khắc này, ở bên người yêu, bạn đắm đuối yêu đương bất kể người đời lao xao, bận rộn, tức là bạn đang sống mà không phải sinh tồn.
Khoảnh khắc này, tâm trí bạn phiêu lãng theo một vần thơ đẹp và điều gì đó đẹp đẽ đang nảy nở trong tâm trí bạn, tức là bạn đang sống mà không phải sinh tồn.
Khoảnh khắc này, những đối thoại nội tâm để chiêm nghiệm về điều gì đó mênh mang của các thực tại cũng khiến bạn sống mà không phải sinh tồn.
Khoảnh khắc này, bạn im lặng và cảm nhận cả vũ trụ đang ở bên trong mình, đó là lúc bạn hiểu thấu được sự bất biến.
Điều này chỉ đến khi bạn nắm bắt từng khoảnh khắc trong cuộc sống và mặc cho ngoài kia vật đổi sao dời. Điều ấy có nghĩa là, ngay cả đứng trước sự hủy diệt thành tro bụi, bạn vẫn thấy khoảnh khắc ấy tuyệt đẹp. Mọi biến động có thể tác động đến bạn, nhưng bạn vẫn có đó, không biến mất cùng vạn vật, bạn trở nên bất biến.
Book Hunter gửi tới các độc giả

Tư tưởng đô thị của Edward Glaeser: thách thức những quan điểm cũ về đô thị

Với cương vị giáo sư Kinh tế học tại Harvard, đồng thời là Giám đốc Chương trình Nghiên cứu Đô Thị tại Trung tâm Tăng Trưởng Quốc Tế, Edward Glaeser được biết đến như nhà kinh tế học đô thị hàng đầu thế giới hiện nay. Ông có đóng góp đáng kể cho nghiên cứu thực nghiệm về kinh tế đô thị, một lĩnh vực nghiên cứu mà Gary Becker (Giải Nobel Kinh tế 1992) nhận xét rằng vốn đã “cạn kiệt” trước sự xuất

Nghệ thuật yêu (Erich Fromm) – Chương 1: Tình yêu có phải là một môn nghệ thuật không?

TÌNH YÊU có phải là một môn nghệ thuật không? Nếu phải, cần nắm bắt được kiến thức về nó và nỗ lực. Hoặc, tình yêu chỉ là một cảm xúc ngẫu nhiên sinh ra làm xao động lòng người, và phải chăng “tiếng sét ái tình” là diễm phúc của kẻ may mắn? Cuốn sách nhỏ này lấy giả thuyết thứ nhất làm cơ sở, trong khi ngày nay, số đông tin vào giả thuyết thứ hai không chút do dự. Phần lớn mọi

Vũ Văn Duy

06/06/2018

“Xmen Apocalypse”, Chủ nghĩa siêu nhân của Nietzches và Tinh hoa trị

Loạt phim “Xmen” hấp dẫn người xem không phải bởi những pha hành động, mà là thân phận của những kẻ dị biệt trong đám đông loài người. Hai xu hướng phản ứng của những kẻ dị biệt được thể hiện rõ nét trong hai hình tượng: giáo sư Xavier và Magneto. Một người muốn những kẻ dị biệt có thể hòa hợp với con người, một người muốn con người phải quỳ gối phục tùng những kẻ dị biệt. Cả hai đều có lý

Cái chết của cộng đồng và sự lên ngôi của chủ nghĩa cá nhân

Khi bị đẩy vào một môi trường mới thì trước tiên con người sẽ dò xét hiểm nguy xung quanh. Từ đó, họ có sự chú ý cao độ vào tiểu tiết, ý thức về hiện tượng đang xảy ra quanh mình và nhận thức về những ảnh hưởng đối với bản thân. Tuy nhiên, nếu sinh ra rồi lớn lên trong một thế giới riêng, tính chất của môi trường và những ảnh hưởng của nó sẽ không nhìn thấy được, vì nó luôn

Ngày Xửa Ngày Xưa Có Câu Chuyện…: Vì Sao Chúng Ta Vẫn Luôn Sẽ Đọc Những Truyện Kể Trước Khi Ngủ

Hãy tưởng tượng xem: vào năm 2067, tức là năm mươi năm sau [tính từ năm 2017], đối với trẻ em, giờ đi ngủ sẽ như thế nào? Ngày nay, chúng ta đã có các kỹ thuật giúp chuyển đổi các truyện kể trước khi ngủ thành các thực tế ảo – và đây là video chứng minh điều đó. Dù cho ta không thể nói chính xác tương lai sẽ thế nào, nhưng duy có một điều chắc chắn: chúng ta vẫn sẽ còn