Home Chưa phân loại Tận thế vô nghĩa lý

Tận thế vô nghĩa lý

Nhân thế ngàn năm Nhân thế vụn Ta say hồng thủy trùng trùng say   Ta nuốt trọn mầu nhơ bẩn Ủ men vào hư

Nhân thế ngàn năm
Nhân thế vụn
Ta say hồng thủy trùng trùng say
 
Ta nuốt trọn mầu nhơ bẩn
Ủ men vào hư vô
Hư vô thành thơ vô nghĩa lý
Ta vô nghĩa lý
Ai vô nghĩa lý
Mênh mông trôi với lấy thân mình…
 
Đắp gió heo may say mộng mị
Ai gẩy đàn lá dưới cung mây
Ta bỏ quên đời vô nghĩa lý
Ta say huyết nguyệt trùng trùng say
 
Ta dạo bước nơi cổ uyển
Muôn hoa lấp lánh ánh dương quang
Hư vô vô nghĩa lý
Hương thơm ai ve vuốt má yêu thần
 
Ta trút cạn ly này
Nhân thế trôi vào viễn mộng
Cơn say vô nghĩa lý
Buông thõng chén vàng thả buồn rơi
 
Buồn ơi rơi xuống nhân gian
Buồn ơi nuốt trọn hư vô
Buồn ơi vớt hồn thi nhân vụn nát
Buồn ơi biến đổi nắng mưa
Buồn ơi đột biến loài người…
 
Vô nghĩa lý có buồn?
Ta chiêu hồn buồn vạn thuở
Về đây dựng cõi thành Sầu
Ta cuộn hồng thủy vô nghĩa lý
Nhấn mầu nhơ bẩn xuống hư vô…
 
Ta lại bên ai chiều tận thế
Nằm nghe buồn vọng cõi đời dài…
 
Hà Thủy Nguyên

Kiến trúc Gothic

Ban đầu, Gothic gắn liền với thiết kế các nhà thờ, với vẻ bí ẩn và lạ lẫm, nên còn gắn liền với khái niệm "man rợ và kinh dị". Tên gọi Gothic chỉ xuất hiện khi châu Âu bước vào phong trào cải cách, khoảng thế kỷ 16. Đến thế kỷ 18, thì phong cách kiến trúc này bắt đầu phát triển mạnh ở châu lục này, mở rộng hơn vào đầu thế kỷ 19 và tiếp tục được áp dụng khi thiết kế

Book Hunter

15/01/2015

Nhà thờ họ Nguyễn Gia

Dòng họ Nguyễn Gia ở thôn Liễu Ngạn (Thuận Thành - Bắc Ninh) có cội nguồn từ trang Gia Miêu - Tống Sơn (nay là huyện Hà Trung - Thanh Hóa).  Theo Nguyễn tộc phả kí thì họ Nguyễn đời đời là lương đống quốc gia, khởi nghiệp từ Định quốc công Nguyễn Bặc thời Đinh. Thời Tiền Lê có Đô chỉ huy sứ Nguyễn Đê quản cấm quân. Thời Lý có những danh thần Nguyễn Quốc, Nguyễn Dương, Nguyễn Nộn. Thời Trần có Hàn

Book Hunter

16/04/2019

Hải phong

Lã chã trăng rơi Bàn cờ ngả nghiêng thế sự Thở công danh Hơi tàn lực kiệt Sã sã nhoài   Cánh rụng trời thu Chân mây đứt Tầng không nhạn chia ly ải bắc Sóng sóng dồn Ngơ ngác bóng trăng trôi   Kìa ai câu trăng viễn xứ Rung rung rung Thơ đớp câu rồi Biển thơ lai láng màu trăng gió Thủy triều dâng Cuồn cuộn cõi đan tâm   Ta căng buồm hải tặc quên bờ bến Nghe hơi trăng ứa

Phở trong tùy bút của Thạch Lam

Tùy bút "Qùa Hà Nội": .. Sao bằng ra đầu phố ăn một bát phở bã của anh hàng phở áo cánh trắng, gilet sđen, và tóc rẽ mượt? Nồi nước sôi sùng sục tỏa mùi thơm ra khắp phố. Nếu là gánh phở ngon -cả Hà Nội không đâu làm nhiều -, thì nước dùng trong và ngọt, bánh dẻo mà không nát, thịt mỡ gầu giòn chứ không dai, chanh, ớt, với hành tây đủ cả. Chả còn gì ngon hơn bát phở

Book Hunter

13/06/2015

Sâu thẳm

Đắm chìm… Làn nước một màu xanh lơ… Tia sáng đâu đó le lói chiếu rọi mơ hồ, không thể nắm bắt… Tôi lơ lửng trong một vùng nước mênh mông không xác định! Không thể biết được đâu là đáy! Cũng chẳng có nhu cầu muốn vùng vẫy thoát khỏi sâu thăm thẳm. Tôi chỉ biết rằng mình cứ thế trôi đi… trôi đi… trôi vào một cõi hư vô… Trước mắt tôi ánh sáng bên trên le lói. Nhưng màu xanh lơ ấy