Lã chã trăng rơi
Bàn cờ ngả nghiêng thế sự
Thở công danh
Hơi tàn lực kiệt
Sã sã nhoài
Cánh rụng trời thu
Chân mây đứt
Tầng không nhạn chia ly ải bắc
Sóng sóng dồn
Ngơ ngác bóng trăng trôi
Kìa ai câu trăng viễn xứ
Rung rung rung
Thơ đớp câu rồi
Biển thơ lai láng màu trăng gió
Thủy triều dâng
Cuồn cuộn cõi đan tâm
Ta căng buồm hải tặc quên bờ bến
Nghe hơi trăng ứa mặn tóc thời gian
Quất roi ngọn hải phong
Non nước tan hoang
Hất tung cờ thế sự
Trắng đen chìm đáy
Xoáy xoáy sâu vực hư vô
Hạ buồm hải tặc
Thơ hỡi, trăng hỡi, hải phong hỡi
Thủy triều dâng
Cát nhuộm huyết trăng rơi
Kìa thơ ngập kín mây rồi
Trăng buông câu hay ta buông câu
Hà Thủy Nguyên